Hệ thống kiến thức bài Sóng – Xuân Quỳnh
Sóng tự bộc bạch những thuộc tính, phẩm chất, trạng thái thật phong phú, đa dạng,
phức tạp, khác thường của mình; thậm chí là trái ngược, đối lập nhau
Con sóng là sự vĩnh hằng của biển khơi ( xưa cũng vậy và nay cũng vậy), còn tình
yêu luôn là sự khát khao bồi hồi của tuổi trẻ.
Khổ 1: -Sóng được thể hiện trong những trạng thái
thật trái ngược: Dữ dội/Dịu êm – Ồn ào/lặng lẽ. Đây
là những biểu hiện thường thấy của những con sóng
ngoài biển khơi: lúc biển động phong ba, sóng dữ
dội ồn ào; khi trời yên bể lặng, sóng dịu êm, lặng lẽ.
Những đối cực ấy nhiều khi thật rõ ràng, có thể dự
báo trước nhưng nhiều lúc cũng khó đoán, thất
thường và hết sức bất ngờ.
-Tiếp đó, sóng hiện lên thật mạnh mẽ trong hành
động vượt thoát khỏi giới hạn chật hẹp và thiếu sự
đồng cảm (sông không hiểu nổi mình) để đến với
biển cả bao la, đến với môi trường đích thực của nó
àMượn hình tượng sóng, người phụ nữ đang yêu
trong bài thơ đang tự nhận thức về những biến động
trong lòng mình, đang chân thành bộc bạch mà
không hề giấu giếm những trạng thái tâm lí, tình
cảm vừa phong phú vừa phức tạp của một tâm hồn
đang khát khao yêu đương: lúc giận dữ, hờn ghen,
khi dịu hiền sâu lắng. Tính khí của người con gái
trong tình yêu là vậy, nó vốn mang trong mình nhiều
đối cực, mâu thuẫn nhưng đó là những mâu thuẫn
trong thống nhất bởi tất cả đều là những biển hiện
khác nhau của một trái tim chân thành mãnh liệt.
khi gió to bão lớn thì sóng có
thể cồn lên ồn ào,
dữ dội, có thể xô lật thuyền.
Nhưng khi trời yên gió lặng,
thì biển sóng lại lặng lẽ, dịu
êm. Đó cũng là những trạng
thái không bao giờ yên định
của tâm hồn người phụ nữ
đang yêu: dữ dội đấy, rồi lại
dịu êm đấy:
“Những đêm trăng hiền từ
Biển như cô gái nhỏ
Thầm thì gửi tâm tư
Quanh mạn thuyền sóng vỗ
Cũng có khi vô cớ
Biển ào ạt xô thuyền
Vì tình yêu muôn thuở
Có bao giờ đứng yên”
(Xuân Quỳnh)