Nhật ký ngày cuối cùng đến lớp của một teen 12

Sớm biết sẽ đến lúc phải nói lời chia tay nhưng sao lúc này thấy khó khăn đến thế...

Hà Nội ngày 23/5/2011

Lúc này là 10:06 pm.

Vậy là ngày ra trường của mình bây giờ chỉ còn tính bằng giờ, bằng phút, bằng giây...

Mình cũng đã xác định rõ tư tưởng rằng chúng mình chỉ xa nhau về không gian và thời gian những mỗi trái tim sẽ vẫn hướng về nhau, vẫn sẽ hòa chung một nhịp đập và cùng hướng về A2F.

11-209361-1373020389_500x0.jpg

Nhưng hôm nay là ngày đầu tiên mình cảm nhận được sự chia tay đang đến rất gần, phải, rất rất gần.

Tạm biệt những tiết học Sinh Sử Địa Văn Toán Lý Hóa...

Sẽ chẳng còn cơ hội nào được nghe thầy cô mắng, thầy cô chỉ bảo tận tình, nhìn thấy nụ cười và cả những giọt nước mắt lăn dài trên má. Tất cả những điều ấy mình sẽ mãi khắc sâu trong tim như một phần nhỏ mà cuộc sống đã đem đến cho tuổi thơ của mình.

Tạm biệt cấp 3 đồng nghĩa với việc mình sẽ phải có trách nhiệm hơn với những gì mình đang làm, không còn ai đứng ra che chở và bảo vệ mỗi khi mình vấp ngã, bị phạm sai lầm...

Mình buộc phải học cách làm người lớn, học cách kìm chế cảm xúc...

22-544824-1373020389_500x0.jpg

A2 của mình ơi! Mai, mình có gọi được như thế nữa...

Tạm biệt cấp 3, tạm biệt những người bạn mến yêu. Mình sẽ chẳng còn được khóc ngon lành mỗi khi giận hờn vu vơ, sẽ chẳng còn nhiều cơ hội nói năng lung tung linh tinh mà không sợ bị đánh giá, có thể sẽ hiếm đi những lúc mình chẳng còn là chính mình khi sung sướng và phấn khích, sẽ không còn cơ hội được cau mày rồi mỉm cười ngay sau đó... bạn bè ơi, xa thật rồi...!!!

 Ngày mai là ngày cuối cùng mình đến lớp, ngồi vào chỗ ngồi quen thuộc và sống trong tình yêu của tập thể A2F.

Ngày mai là ngày cuối cùng để thực hiện tất cả mọi thói quen trong 3 năm học, từ ăn uống đến mọi hành động... Vì sau 12h ngày mai, mình sẽ chẳng bao giờ có thể làm lại mọi điều một lần nữa...

33-628567-1373020389_500x0.jpg

Lúc vui, buồn, vật vã... những thời khắc quý giá, đáng mến nhất tuổi học trò...

 A2F là nơi đã đưa mình đến với những điều mới, những người bạn mới, những thầy cô mới, một môi trường mới lành mạnh và vui vẻ.

A2F cũng là nơi chắp cánh cho những ước mơ và hoài bão của mình, là nơi ghi dấu sự trưởng thành trong 3 năm vừa qua, là nơi mình đã để lại nụ cười, và của những giọt nước mắt...

Hạnh phúc và tự hào vì mình là một A2Fers, là một KLers. 

Ngày này năm ngoái mình mong sao cho năm học thứ 12 kết thúc thật nhanh, nhưng giờ phút chia tay ấy đang đến gần thì mình lại muốn níu giữ và tìm cách chạy trốn.

44-161702-1373020390_500x0.jpg

Không quá khó để nói một lời Tạm biệt, nhưng liệu mình có thể chấp nhận nó hay không thì là chuyện khác...

 Tất cả mọi thói quen đều có thể thay đổi được, dần dà thì mình cũng sẽ vui vẻ và không còn đau đáu về chuyện chia tay nữa, Thời gian là liều thuốc hữu hiệu nhất hàn gắn mọi vết thương...

Nhưng có một điều duy nhất mình có thể chắc chắn, không phải là lời nói sáo rỗng, đó là những điều xuất phát từ trái tim mình: Mình yêu tập thể A2F, mình yêu cô Duyên, mình yêu sân bóng rổ, canteen, hàng ghế đá, sân thượng, văn phòng Đoàn... Tất cả những gì thuộc về ngôi trường bé bé xinh xinh nằm trong ngõ 4C Đặng Văn Ngữ này sẽ mãi là những điều ngọt ngào nhất đối vỡi quãng thời gian cắp sách tới trường của mình :X

12-104597-1373020391_500x0.jpg

Lớp học nhỏ thân thương này, ngày mai, sẽ chỉ còn là những kỷ niệm...

 Hà Nội ngày 23/5/2011
Linh Mít12A2, THPT Kim Liên, Hà Nội

Tin tức khác
Xem nhiều nhất